Những thách thức đặt ra Đồng_minh_dị_tính

Thách thức chính của việc hợp tác với các đồng minh dị tính là họ thể hiện các mức độ 'tôn trọng' khác nhau dành cho cộng đồng mà họ đại diện để ủng hộ, đôi khi tỏ ra trịch thượng, mà không nhận thức được những đặc quyền và quyền lực của chính họ, và lấn át các thành viên[4]. Bởi vì rạch ròi giữa việc đại diện để nói cho một nhóm và việc nói thay cho nhóm đó là không đơn giản, nhiều khi họ vượt qua ranh giới đó mà không hay biết. Vùng xám này có thể được nhắc đến với cái tên 'sự tôn trọng chủ động'; một yếu tố nằm trong động cơ của đồng minh ngăn cản quyền tự do hành động của nhóm 'người yếu thế' (do kết quả từ sự áp bức nội hoá mà họ trải qua) ("Sự tôn trọng chủ động" được hiểu là dạng tôn trọng cho ai đó động lực để hành động vì lợi ích của người khác, ngược lại với "sự tôn trọng không chủ động" dường như đòi hỏi tôn trọng đối với sự riêng tư, quyền tự do hành động của người khác, ghi nhận những thành tựu và đặc quyền của họ theo một cách tự giữ khoảng cách giữa mình và người khác)[4].

Một thách thức khác là những đồng minh dị tính có thể dễ dàng nản lòng khi đối mặt với sự soi mói quá mức về động cơ và cách tiếp cận của họ. Các đồng minh mới có thể bị choáng ngợp bởi sự phức tạp về chỗ đứng của họ trong phong trào. Vì các đồng minh mới nhận nhãn này từ các mối quan hệ cá nhân của họ với những người có bản dạng là queer, nên sự đồng minh của họ bị hạn chế[5]. Các đồng minh có xu hướng phản ứng rất phòng thủ trước chỉ trích từ các thành viên của cộng đồng queer về sự thấu hiểu các vấn đề của người queer, từ đó củng cố mối lo ngại rằng động lực của họ là những lời khen ngợi mà họ mong muốn trở thành một phần thưởng đạo đức. Ngoài ra, để trở thành một đồng minh dị tính cần một quá trình công khai (do lo ngại về việc người khác xem mình thuộc LGBT), quá trình này không hiện diện rõ ràng trong các phong trào xã hội khác; điều này có thể cản trở mức độ vận động của một đồng minh.[5] Nói cách khác, sự đồng minh đòi hỏi hỗ trợ đi kèm theo một giao thức riêng biệt mà nhiều người cảm thấy khó đạt được.[cần dẫn nguồn]

Vài người con của các cặp đôi LGBT là đồng minh dị tính, đáng chú ý trong số đó có Zach Wahls, một người Iowa, con trai của hai người đồng tính nữ, mặc dù anh thể hiện một cái nhìn khác về mối quan hệ của mình với cộng đồng LGBT[6]:

"Nói rõ thì, tôi không coi mình là một đồng minh. Tôi có thể là đàn ông hợp giới dị tính, nhưng trong suy nghĩ của mình, tôi là một thành viên của cộng đồng LGBT. Tôi biết là mọi người rất không muốn lại thêm một chữ cái khác vào từ viết tắt này, nhưng chúng ta cần đảm bảo rằng, là một phong trào, ta phải tạo ra không gian cho những người mà chúng ta gọi là "queer-con"[7] được hoạt động và trở thành một phần của cộng đồng. Bởi vì mặc dù tôi không phải là người đồng tính, nhưng tôi biết cảm giác bị ghét vì là chính con người mình. Và tôi biết cảm giác giấu đi con người của mình là như thế nào, và giống như mọi thành viên khác của cộng đồng LGBT, tôi không có quyền lựa chọn việc này. Tôi sinh ra đã ở trong phong trào này."

Đồng minh có thể bị chỉ trích vì nhiều lý do. Ví dụ, một số người tin rằng các đồng minh không thể thoát ra khỏi thế giới định chuẩn hoá dị tính của họ để ủng hộ[8]. Các đồng minh cũng bị chỉ trích vì dùng việc vận động LGBT như một phương tiện để có được danh tiếng và địa vị.[9]

Tài liệu tham khảo

WikiPedia: Đồng_minh_dị_tính http://www.washingtonblade.com/2012/05/23/that-kid... //doi.org/10.1080%2F01463373.2011.614209 //doi.org/10.1177%2F1527476403255830 http://www.gsanetwork.org/what-we-do http://www.hrc.org/Content/NavigationMenu/Coming_O... http://www.straightforequality.org https://sociology.stanford.edu/sites/g/files/sbiyb... https://trace.tennessee.edu/cgi/viewcontent.cgi?ar... https://web.archive.org/web/20081006085916/http://... https://web.archive.org/web/20130225080921/http://...